Sương Anh

Nhớ Ngày Xưa Có Mẹ






Nhớ ngày xưa lúc con còn có Mẹ
Thường theo Người đi lễ Phật ngày rằm
Dưới đài sen quỳ dâng nén hương trầm
Thấy hạnh phúc bên tình thâm mẫu tử

Kể từ ngày phải rời xa trú xứ
Xa quê hương xa ngày tháng êm đềm
Nhìn Mẹ ưu sầu trăn trở thâu đêm
Canh cánh trong lòng tương lai con trẻ

Đại dương rộng đâu sánh bằng tình Mẹ
Núi to cao vẫn bé thấp vô cùng
Lòng của Mẹ bao la tợ biển, sông
Không gì có thể đo lường ơn cả

Kể từ khi bắt đầu con gọi: Má!
Mắt môi người lả chã những dòng châu
Nụ cười vui nghe tiếng gọi ban đầu
Con bập bẹ bao nhiêu sầu tan mất

Dẫu tháng năm phải lao lung tất bật
Dậy sớm thức khuya vẫn cứ cười vui
Dạ hả hê khi thấy con nên người
Rất chăm chỉ không biếng lười bỏ học

Và bây chừ mỗi lần buồn con khóc
Lệ chan hòa ai lau mắt cho con
Mẹ khuất non xa... xa lắc... không còn
Vu Lan, lễ Mẹ hồng trắng cài thay hoa đỏ

Mẹ đã xa nhưng thâm tình còn đó
Mãi một đời con không thể nào quên
Trong tâm linh Mẹ vẫn luôn kề bên
Lòng không cảm thấy một mình nơi viễn xứ

Sương Anh

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 16 tháng 5 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "Nhớ Ngày Xưa Có Mẹ"